Nguồn gốc những vì sao
Cảm đề sách “Nguồn gốc, nỗi hoài niệm về những thuở ban đầu” của nhà vật lý thiên văn Trịnh Xuân Thuận
Trong đêm trường lạnh giá và tối tăm
Vũ trụ gom góp những hạt bụi
Kiến tạo
Một vương quốc hình thành từ lửa và ánh sáng
Trong khoảnh khắc phần nghìn giây
Không con mắt nào chứng kiến
Vượt xa mọi định nghĩa
Vũ trụ đã cựa mình lớn lên như chàng Gióng
Để thai nghén vô số những ngôi sao
Trên chiếc mâm bạc chói lòa và nóng bỏng
Cái vô sinh tạo ra cái hữu sinh
Trái Đất là người con gái đặc biệt của vũ trụ
Trong chiếc áo xanh lộng lẫy biển và lục địa
Những thiên hà vây quanh
Như đoàn cung nữ khoác tay nhau nhảy múa
Trong vũ điệu ảo huyền
Trăm triệu năm trước
Những hạt nhân bị đánh thức
Trong giấc ngủ không mộng mị
Chúng giật mình
Nổ tung
Buổi đại kịch bắt đầu
Những ngôi sao bước ra từ bức màn đen thẳm
Đóng kịch trước nhân gian
Và chúng ta lầm tưởng đó là những vị thần
Giăng mắc trên bức màn vĩ đại nhất
Những vì sao
Lóng lánh như kim cương
Đan kết
Thành tấm lưới hoa đăng
Quyến rũ và duyên dáng
Phủ chụp tôi
Tôi lạc lối
Giữa muôn vũ điệu mê hoặc
Của vương quốc hình thành từ lửa và ánh sáng.
(Ảnh minh họa: sưu tầm internet)
***
Lượng tử ánh sáng
Từng tích tắc đi hoang
hạt photon ra đời trong vũ trụ đếm ngược
ghé bến nhân gian
tinh nghịch nhòm qua song cửa màu lục
yêu và hận
phải chăng như một cái chớp mắt của ánh dương
phải chăng miên man rộng
và miên man hẹp
vừa hiện hữu
vừa vô hình
mặc cho số phận bị định đoạt bằng công thức
hạt photon
vẫn tự do
trong cung đường cháy bỏng
chiếc lá thu
hỏa lò mùa thu
anh đuổi theo em
trên bậc thang nối những niên đại nhạt nhòa
trên trò đùa không ngày chấm dứt
của mắt
môi
trên trăm năm ánh sáng
những hình hài thời gian.
Chùm thơ của: Tuyết Vy