Ánh trăng và nỗi nhớ
Ánh trăng lọt qua song cửa
mời mọc em đi tìm sự tích ánh trăng
bắt nguồn
từ thuở xa xôi khi vũ trụ thời con gái
những mảnh rừng hoang
in hình bóng vào trăng
đêm nay
trăng mở ra cho em đọc những vết tích xanh
của muôn triệu năm trước…
đến một ngày của muôn triệu năm sau
anh nghĩ gì bên song cửa
năm xưa
anh và em
là câu chuyện: chàng ngây thơ và nàng thi sĩ
đêm nay
ánh trăng bất ngờ mở trước mắt em
kí ức khờ
ánh trăng lan tỏa vào mắt em
sự nồng nàn vĩnh cửu.
(Ảnh minh họa: S.N)
Trần trụi
Em muốn cởi những lớp mây
Để nhìn vũ trụ trụi trần
Cánh chim
Sẽ bay vào những tầng bí mật của ánh sáng
Em muốn cởi những lớp đất
Để nhìn địa cầu trần trụi
Cái tâm rỗng sôi sục dung nham
Như một chảo dầu vĩ đại
Em muốn cởi những lớp cỏ
Để nhìn đất trần trụi
Bình dị và nồng nàn
Em muốn cởi những lớp da
Để trái tim trần trụi
Thật giả của lòng người
Bày ra trong bóng tối mênh mông
Đời sống duy ngã
Khi nước mắt anh và em trộn lẫn
Khi tình thành bão giông
Bất chấp những ngọn núi cao
Bất chấp thành trì kiên cố
Bất chấp đời sống muôn mặt phỉnh lừa
Cuốn phăng hết
Cho dương gian trần trụi
Cho mặt trời
Tỏa những tia dài, rộng, sâu
Làm hé lộ
Cõi thiên thai ngàn năm chôn giấu.
Chùm thơ của: Tuyết Vy